Nó có một đặc điểm, đó là nhiều tùy chọn. Tương tác với đa dạng ngôn ngữ hình ảnh. Nhiếp ảnh hiện đại phương Tây có đặc điểm là tìm kiếm sự đổi mới và sự thay đổi. Họ không ngừng khám phá những lĩnh vực chưa từng được khám phá trước đây, vì vậy chắc chắn họ sẽ mang đến những đổi mới về hình thức. "Hiện đại" không chỉ là biểu hiện của thời gian mà còn là phong cách nghệ thuật của nó, được đặc trưng bởi sự chống lại nhiếp ảnh truyền thống.
1. Tính không xác định về nội dung
Chủ đề đặc trưng của nhiếp ảnh truyền thống là lối suy nghĩ một chiều, chỉ có thể chạm vào bề mặt và không thể hiểu hết được thế giới bên ngoài. Sáng tạo nghệ thuật hiện đại là một quá trình phức tạp. Tính không xác định về nội dung mới có thể huy động tư duy của người xem và phản ánh những hiện tượng bên ngoài phức tạp và đa dạng.
Ảnh càng hoàn chỉnh càng ít tính năng đa nghĩa. Nghệ thuật nhiếp ảnh hiện đại cố gắng phá vỡ tính hoàn chỉnh của tác phẩm khiến người xem mơ hồ về nội dung. Sự mở rộng và không xác định của nội dung là cơ sở tâm lý cho sự mơ hồ.
Các nhiếp ảnh gia hiện đại tin rằng chính dung lượng và tính biểu cảm của những bức ảnh như vậy mang lại khả năng mở rộng vô hạn nội hàm của chúng.
2. Đa dạng hoá các hình thức thể hiện
Từ trước tới nay, nhiếp ảnh truyền thống chỉ chấp nhận một hình thức, một hình thức đơn lẻ. Sự đơn lẻ này đã cản trở sự phát triển của nghệ thuật nhiếp ảnh.
Về mặt hình thức, nhiếp ảnh hiện đại chú ý đến ý tưởng chủ quan của nhiếp ảnh gia và cảm nhận cá nhân về đối tượng bên ngoài.
Các nhiếp ảnh gia nghệ thuật hiện đại không ngừng thay đổi trải nghiệm thị giác và phương pháp thẩm mỹ của con người. Picasso cho rằng: Xu hướng phát triển của nghệ thuật ngày nay không chỉ sử dụng nghệ thuật thuần túy mà phải sử dụng tất cả các hình thức nghệ thuật.
Là một hiện tượng văn hóa quan trọng, nghệ thuật nhiếp ảnh hiện đại phương tây không phải ngẫu nhiên mà có, sự tồn tại và phát triển của nó là có cơ sở hiện thực khách quan.
3. Hiện thực khách quan và cảm xúc chủ quan
Các nhiếp ảnh gia truyền thống coi chủ nghĩa hiện thực là đặc điểm cơ bản của nghệ thuật, họ lấy hiện thực khách quan làm đối tượng thể hiện, sử dụng những hình ảnh trực quan chân thực và cụ thể để tạo ra những tác phẩm nghệ thuật có giá trị thẩm mỹ. Nghệ thuật nhiếp ảnh hiện đại cho rằng hoạt động nhiếp ảnh mà mục tiêu chính là tái tạo hiện thực khách quan đã lỗi thời. Họ tin rằng nghệ thuật nhiếp ảnh không nên giới hạn ở bề mặt của hình tượng, nhiếp ảnh nên vượt qua những giới hạn của chính nó, đi vào thế giới chủ quan từ thế giới khách quan, khám phá và tìm kiếm những hình thức ngôn ngữ mới. Từ khách quan sang chủ quan, điều đó không thể tách rời tư tưởng nghệ thuật phương Tây. Tư tưởng triết học của chủ nghĩa hiện sinh đã thịnh hành khắp thế giới phương Tây. Họ tin rằng không có gì là thực bên ngoài con người, chỉ có giác quan cá nhân và ý thức trí tuệ là có thật.
Để hiểu được cuộc sống hiện thực của thế giới, cần phải bộc lộ những cảm xúc bên trong của con người. Đối tượng nhiếp ảnh của họ không phải là thực tại khách quan, mà là theo đuổi một biểu hiện tâm lý và tâm linh.
Những thứ khách quan bên ngoài chỉ để người chụp thể hiện cảm xúc bên trong của mình.
4. Bản chất tương tác với người xem
Những nét thẩm mỹ tiềm ẩn của tác phẩm chỉ có thể có được sức sống nghệ thuật khi người xem hiểu và tham gia vào các hoạt động với nó. Các nhiếp ảnh gia truyền thống cho phép người xem tiếp nhận tác phẩm của họ một cách thụ động, trong khi các nhiếp ảnh gia nghệ thuật hiện đại cho phép người xem chủ động và tích cực tham gia.
Trong sự phát triển của nghệ thuật nhiếp ảnh hiện đại, ý thức tham gia của người xem là một khái niệm rất quan trọng trong ý thức hiện đại, đồng bộ với sự củng cố ý thức chủ thể của con người trong toàn bộ nền văn minh hiện đại. Người xem ngày càng tham gia nhiều hơn vào việc tìm tòi, can thiệp vào quá trình sáng tạo nghệ thuật. Chỉ khi người xem lồng ghép những ý thức khác nhau của họ vào những tác phẩm, quá trình tạo tác hoàn chỉnh mới kết thúc.
Sự tham gia của người xem mở rộng sức biểu cảm. Khi các nhiếp ảnh gia hiện đại trưng bày tác phẩm của mình, họ thường tạo ra một bầu không khí nhất định để người xem dễ dàng can thiệp.
Đặc điểm quan trọng của nghệ thuật nhiếp ảnh hiện đại là họ không coi tác phẩm là mục tiêu cuối cùng mà để lại sự hoàn thiện cuối cùng của tác phẩm cho người xem.
Các nhiếp ảnh gia hiện đại không muốn tác phẩm của mình nổi tiếng mà chỉ muốn người xem tham gia vào lĩnh vực nghệ thuật của mình. Các nhiếp ảnh gia hiện đại tin rằng việc sử dụng nhiếp ảnh truyền thống là một kỹ thuật điêu luyện, kiểm soát ánh sáng, bóng tối, màu sắc, cấu trúc và các phương pháp ngôn ngữ mô hình khác để tạo ra những bức ảnh đẹp và hấp dẫn. Đối với các nhiếp ảnh gia hiện đại, họ muốn thay đổi thói quen cũ, đó là đánh giá cao sự tham gia của người xem. Về hình tượng, các chi tiết dị dạng và phi lý được trình bày nhằm khơi dậy sự ngạc nhiên và khó hiểu cho người xem. Họ thường thể hiện thế giới một cách cực kỳ mâu thuẫn và khó tin với những nguyên tắc tư duy phi lý và những phương thức biểu đạt đầy mâu thuẫn.
5. Vượt thời gian và không gian
Phá bỏ ranh giới của không gian, phá bỏ khái niệm tức thời, và phá bỏ phần trình diễn không trực quan với một ý nghĩa hoàn chỉnh nhất định trong tác phẩm.
Hiện thực mà họ phản ánh không tồn tại trong không gian ba chiều thông thường, mà là trong không gian do tâm trí con người tưởng tượng ra. Họ coi cái siêu thực, mộng mơ và tiềm thức là cội nguồn của sự sáng tạo nghệ thuật.
6. Sự khác biệt quan niệm về cái đẹp và cái xấu
Một đặc điểm quan trọng khác của nhiếp ảnh hiện đại phương tây là sự nghi ngờ và xét lại các giá trị thẩm mỹ truyền thống. Các nhiếp ảnh gia hiện đại tỏ ra ưa chuộng cái xấu, ngược lại với nhiếp ảnh truyền thống là tôn vinh cái đẹp và ngăn chặn cái xấu. Họ cho rằng cái xấu luôn thiên biến vạn hoá, và cái xấu có nội hàm phong phú hơn cái đẹp.
Các nhiếp ảnh gia hiện đại tin rằng: hình thức càng ma quái, rùng rợn càng hấp dẫn người xem.
Loại bỏ mục đích và ý đồ dự tính, mà nhấn mạnh vào cơ hội hoặc tình huống vô thức, đồng thời theo đuổi hiện tượng tự nhiên trong sáng tạo nghệ thuật. Họ coi thường cái điển hình và chọn khía cạnh "nguyên bản" của cuộc sống. Nó giúp người xem có thể quan sát mọi thứ theo hình dáng ban đầu và trực tiếp trải nghiệm cuộc sống.
Chủ đề của bức ảnh không quan trọng, điều quan trọng là hiệu ứng hình ảnh mà những thứ này tạo ra khi chúng được sắp xếp cùng nhau.
Nhiếp ảnh nghệ thuật truyền thống là một tổng thể có trật tự hoàn hảo, trong đó mọi chi tiết được đặt ở vị trí đẹp nhất và những chi tiết không liên quan đến chủ thể đều bị loại bỏ. Nghệ thuật nhiếp ảnh hiện đại cho rằng đây là một hình thức sáng tạo cứng nhắc, và trạng thái ngẫu nhiên tự do là lựa chọn tốt nhất. Chỉ khi những cách diễn đạt không chuẩn mực mới có thể mang lại sự tự do lớn nhất cho việc biểu đạt nghệ thuật.
Dù là loại hình nghệ thuật nào – Truyền thống hay hiện đại - nó đều có ngôn ngữ độc đáo của riêng nó. Nghệ thuật nhiếp ảnh dựa vào ánh sáng, bóng tối, đường nét và sắc điệu để hình thành ngôn ngữ, cấu trúc của riêng nó. Các nhiếp ảnh gia sử dụng tốt ngôn ngữ này để tạo nên vẻ đẹp trong nghệ thuật nhiếp ảnh.
Theo Tôn Lợi Na - Tạp chí Trung Quốc Nhiếp ảnh.